Có những thứ khi đã hiểu ra sẽ không còn hoàn hảo nữa

Con người đừng vì cô đơn mà yêu lầm người, cũng đừng vì yêu lầm người mà chịu cô đơn cả đời, bạn phải thử trao niềm tin vào một ai khác thì mới có thể hạnh phúc trở lại.

Duyên phận giống như một cuốn sách, nếu bạn giở quá nhanh mà không kịp chú ý sẽ lập tức để lỡ mất trang hay, còn nếu đọc quá cẩn thận thì sẽ vì hiểu quá rõ từng câu chữ mà rơi nước mắt. Con gái thường sẽ nhớ người đàn ông khiến họ mỉm cười, còn đàn ông sẽ nhớ về cô gái khiến họ rơi nước mắt, nhưng thật lạ, con gái lại luôn để người đàn ông khiến họ khóc ở bên cạnh mình, còn đàn ông thường sẽ ở bên người con gái khiến họ mỉm cười.

Câu nói tàn nhẫn nhất trên đời không phải là “xin lỗi”, cũng không phải “em hận anh”, mà là “chúng ta không thể quay lại được nữa”. Câu nói tưởng như đơn giản ấy hóa ra lại khiến cho hai người đang vui vẻ, hạnh phúc bên nhau phải xa cách mãi mãi. Những người chưa trải qua sẽ không bao giờ hiểu được thứ quý giá nhất không phải là những vật chất xa xỉ bạn có mà là người ở bên cạnh bạn mỗi ngày. Không thể bắt ép người khác đến yêu thương mình, chỉ có thể nỗ lực khiến bản thân trở thành một người xứng đáng để được yêu, những cái khác còn phải chờ duyên phận.

Điều kiêng kị nhất trong tình yêu đó là hai người quá ảo tưởng về tương lai của cả hai hoặc một người luôn nhớ tới quá khứ của người kia.

Mặc dù đã nhìn thấu, đã dứt khoát buông tay, vậy mà lần nào cũng bất giác nhớ về một người đã từng trao hơi ấm. Lần nào cũng bật cười rồi chìm dần vào cơn say và nhìn thấy hiện thực, nhớ về những đau khổ, sau đó, cảm giác lạnh giá không cách nào sưởi ấm lên được. Nhiều lần như vậy, con tim trở nên mỏi mệt, vậy đấy, hiện thực là thế. Tôi đã từng nhiều lần không tỉnh táo như vậy để rồi khi tỉnh giấc thấy mình đang bước đi mà không sao tìm được phương hướng. Xin lỗi không phải lúc nào cũng có nghĩa là bạn đã sai, nhưng chắc chắn là người kia đã đúng. Có những lúc lời xin lỗi là dành cho chính bạn, nó cho thấy bạn là người trân trọng hơn mối quan hệ đó của hai người.

Khi ghét một ai đó, ưu điểm cũng trở thành giả dối; khi thích một ai đó, khuyết điểm cũng là một vẻ đẹp. Một tình yêu da diết sẽ không để tâm tới bất cứ điều gì. Chỉ cần họ cần, chỉ cần bạn có, thì vì yêu họ nên bạn sẽ nguyện trao đi hết. Một khi tình yêu trở nên tĩnh lặng hơn, trong lòng sẽ liên tiếp xuất hiện sự so đo, tính toán: tại sao tôi lại cho đi nhiều hơn anh, tại sao tôi cho anh tất cả mà anh lại giấu tôi mọi điều,… Sau đó là “chiến tranh lạnh”, cãi vã, chia tay, hòa giải, lại “chiến tranh lạnh”,… Nếu có thể vượt qua tất cả những điều đó, hai bàn tay sẽ nắm chặt hơn, ngược lại nếu không thể vượt qua thì đành chấp nhận xa nhau. Nhiều khi, cùng một chuyện chúng ta có thể an ủi người khác nhưng lại không thể thuyết phục bản thân mình.

Thời gian sẽ cho bạn thấy được sự thật. Có những thứ bạn phải tự mình ngộ ra mới biết đó là sai lầm, cũng có những thứ chỉ khi bạn thật sự đã bỏ nó xuống rồi mới phát hiện ra sức nặng của nó.

Trên đời này không phân định rạch ròi giữa hạnh phúc và bị kịch, nếu bạn có thể vượt qua bi kịch thì đó là hạnh phúc, còn nếu bạn cứ mãi chìm đắm trong hạnh phúc thì đó là bi kịch. Ý nghĩa của cuộc đời không phải là khi bạn cầm trong tay những lá bài tốt, mà là khi bạn cầm trên tay những lá bài xấu vẫn có thể thắng được người ta.

Nếu như cả hai gặp nhau sớm một chút có lẽ sẽ không trông thấy cảnh một người tay trong tay với một người khác, nếu cả hai gặp nhau muộn một chút, khi mà mỗi người đều đã trải qua tình yêu để có thể bao dung và tha thứ, trân trọng và nhường nhịn thì lúc ở bên nhau sẽ không dễ dàng thốt ra câu chia tay, sẽ không bất cần mà vứt bỏ cả tình yêu như vậy. Nhưng thời gian nào có quay trở lại, tình yêu nào đâu có hai chữ “nếu như”!

Có những thứ khi đã hiểu ra sẽ không còn hoàn hảo nữa

Điểm yếu của con người chính là hay hối tiếc, hối tiếc một tình cảm đã quá sâu đậm, hối tiếc hư vinh, hối tiếc tiếng vỗ tay hay những lời tán thưởng. Chúng ta luôn cho rằng những ngày tươi đẹp sẽ kéo dài lâu thật lâu, thời điểm cách xa chắc không nhanh đến vậy đâu. Nhưng chính trong giây phút chúng ta yếu lòng và thiếu đi dũng khí, những ngày tháng tươi đẹp cứ thế lạnh lùng trôi qua. Nhiều khi chúng ta không chờ một sự việc, một cơ hội hay một ai đó, chúng ta chỉ đang chờ thời gian. Chờ thời gian giúp chúng ta quên đi, chờ thời gian khiến chúng ta thay đổi, từ đánh mất trở thành có được.

Khi thích một người sẽ không cần lí do, nhưng khi không thích một người sẽ có rất nhiều nguyên cớ. Ví dụ bạn thích một thứ gì đó sau đó để nó đi mất, nếu nó quay lại tìm bạn thì cũng không thuộc về bạn nữa, còn nếu nó không quay lại đồng nghĩa với việc nó không phải của bạn. Sự trả thù đắt giá nhất không phải là căm hận mà là lạnh nhạt, sao phải tốn sức để hận thù một kẻ đã không còn liên quan?

Tình cảnh đau lòng nhất của một người không phải là quá khứ mất đi quá nhiều mà là cứ mãi bị chôn vùi trong nỗi đau của quá khứ. Con người ngu xuẩn nhất không phải là không trông thấy cạm bẫy trước mắt mà là đến lần thứ hai vẫn để bị rơi xuống chính cái bẫy đó. Con người cô đơn nhất không phải là khi chờ hoài một người không tới mà là người đó đã đi khỏi trái tim bạn từ lâu.

Cuộc đời ngắn ngủi nên việc cần làm nhất chính là thỏa mãn bản thân chứ không phải tìm mọi cách để lấy lòng người khác. Ai ai cũng có những bí mật không muốn công khai cho người khác biết, cho nên chúng ta cũng đừng quá dồn ép nhau. Điều giúp duy trì một mối quan hệ được lâu dài không phải là sự thẳng thắn mà là việc chúng ta biết quan tâm đến cảm nhận của đối phương, đồng thời luôn có ý thức giữ gìn mối quan hệ đó.

Nhiều khi, đối diện với một người ở bên mình đột nhiên sẽ không biết phải mở lời ra sao. Nhiều lúc, những thứ vẫn luôn tồn tại một cách cố hữu đột nhiên thay đổi khác hẳn. Đôi khi cũng muốn buông thả bản thân một chút, hi vọng mình có thể vui vẻ nghỉ ngơi hay thậm chí làm những điều thật điên rồ. Đôi lúc, người khác đột nhiên nói với bạn rằng bạn thay đổi rồi, sau đó trong lòng trào dâng trăm ngàn cảm xúc khó tả. Nhiều khi, bạn cảm thấy như mình có trong tay cả thế giới, nhưng rồi trong một khoảnh khắc nào đó, bạn lại thấy mình như một kẻ chẳng có gì trong tay…

Có những người dù không thể ở bên nhau nhưng trái tim họ lúc nào cũng gần gũi; nhưng cũng có những người dù ở bên nhau nhưng trái tim cách xa ngàn dặm. Có những người tưởng như không thể ở bên nhau bỗng nhiên gần nhau một cách rất tự nhiên như ngàn năm vẫn vậy. Tôi luôn cho rằng thỏa hiệp một chút, chiều theo một chút, nhường nhịn một chút thì sẽ có được hạnh phúc, nhưng khi “giới hạn cực tiểu” của bạn bị đặt xuống một nơi thấp hơn nữa thì kết quả thu về thường cũng sẽ tồi tệ hơn. Tôi muốn cho cậu hạnh phúc nhưng tôi không thể len vào thế giới của cậu, tôi muốn đem cả thế giới của mình đổi lấy một tấm vé bước vào thế giới của cậu, nhưng đáng tiếc đó chỉ là mong ước của một mình tôi thôi. Cậu không quan tâm đến thế giới của tôi, còn tôi lại bị trục xuất ra khỏi thế giới của cậu.

Nếu có thể, tôi hi vọng mình sẽ được chăm sóc cho cậu cả đời này! Nhưng nếu như chúng ta không có duyên, tôi mong cậu ghi nhớ tôi đã thật sự yêu cậu rất nhiều!

PhươngB 

Nguồn : Girly.vn