Trưởng thành, nghĩa là mất mát…

Con người khi đi qua tổn thương, ngày càng nhiều, chợt nhận ra mình có sức chịu đựng quá vĩ đại. Khi nào là trưởng thành? Là khi mình nhận ra, tất cả mọi cảm xúc cuối cùng lại quy tụ bằng thứ cảm giác bình tĩnh tới lạ lùng, lặng lẽ tới lạ lùng….

Không cố chấp, cũng không buông thả, chỉ là có những tháng ngày không định hình được cô đơn..

Lúc trước, cảm thấy cô đơn rất gần, gần tới mức chỉ ở một mình là có thể khóc. Giờ, chỉ mong được khóc, một cách rất tự nhiên,nhưng nước mắt, dù cố nặn ép nhưng không thể tuôn chảy được một giọt nào. Nếu đã khóc được, thì tâm can không đau tới mức méo mó và dị dạng đến vậy.

Trưởng thành, nghĩa là mất mát...

Trưởng thành đã là một điều khó khăn, trưởng thành trước tuổi luôn lại là nỗi cô đơn trực diện. Thực ra, tới lúc chỉ biết đến công việc, không màng tới bên ngoài, đã là một sự thử thách quá lớn.

Hôm qua, còn có một người ở bên, hôm nay lại tưởng như thời gian đó mình tựa đã mất trí nhớ. Lạ lắm, có thể yêu đến tan nát cả tim can, giờ mường tượng tới hình dung của người đó, dường như không còn nhớ nữa. Có những ngày như vậy đấy, không còn cảm giác gì, chỉ biết nhìn mình ở thực tại, nhìn gương mặt mình. Là ai trong gương, thực không còn nhận ra chính mình nữa.

truong-thanh

Ngày hôm trước, nhìn thấy tôi trong một góc tường đen tối, cứ thế ấm ức ngồi khóc một mình. Không khóc được, thì lại cố ép bản thân tìm đến mấy chất cồn, hi vọng có thể rỉ ra đôi ba giọt nước mắt. Giờ, có uống tới mấy cũng vô dụng, chỉ cảm thấy vui vẻ và hớn hở, có thể ngủ một giấc say thật quý giá biết nhường nào.

Trong cơn mê, có thể nhìn thấy những nhân ảnh rất xa xôi, đôi ba năm về trước. Nhiều khi chỉ ước ao, giá có thể tìm lại được chính mình, một chút thôi, vài năm trước kia,quả thật quý giá. Con người ta, càng lớn lên lại càng cô đơn. Trong sâu thẳm tiềm thức, cô gái của mấy năm trước lại hiện về,mờ mờ ảo ảo. Cô gái ấy, dường như rất ngây thơ trong sáng, tưởng như không biết đến bụi đời là gì.

Thời gian, giúp chúng ta lớn lên, hay cướp đi bản chất thật sự của con người? Không ai, không một ai có thể trả lời được điều đó. Chỉ nhớ rằng, vào một ngày cũ, một năm cũ rất xa xôi, có một cô gái vẫn hồn nhiên khóc giữa dòng đời…

Trưởng thành, nghĩa là bình thản trước những nỗi đau trong đời, một cách dằn vặt nhất…

Theo Guu.vn