“Phượt” trên từng cây số: Đêm trên đỉnh Mẫu Sơn vùng biên trấn

Tạm biệt Lạng Sơn với chợ đêm Kỳ Lừa, động Tam Thanh, động Nhị Thanh, thành Nhà Mạc, và cả nàng Tô Thị giả để đi về hướng đông nam theo quốc lộ 4B. Chỉ sau 15km là gặp ngã ba Nà Ngần – xã Bằng Khánh, tại đây ta quẹo trái vào đường tỉnh 241 để lên núi Mẫu Sơn!

Đường lên Mẫu Sơn

Từ ngã 3 quốc lộ 4B đường tỉnh 241 chạy lên đèo dốc, ngoằn ngoèo quanh co khúc khuỷu 16km để đến khu du lịch Mẫu Sơn trên đỉnh núi. Con đường có trải nhựa nhưng đã bị hư hao nhiều và hẹp, chỉ cho phép xe ô tô con lưu thông nên chạy xe máy thoải mái, đủ rộng và nhất là không bị mấy xe du lịch hoặc xe tải lớn ăn hiếp!

Mẫu Sơn thuộc địa phận huyện Lộc Bình, diện tích rộng chừng 550km2 – gần bằng đảo Phú Quốc, trải dài theo biên giới Việt Nam – Trung Quốc, gồm 80 ngọn núi, cao nhất là đỉnh Phia Po còn gọi là đỉnh Công Sơn – 1.541m, thứ nhì là đỉnh Phia Mê cao 1.520m. Độ cao trung bình 800-1.000m, nhiều bản người Dao – Tày – Nùng sinh sống ở vành đai độ cao khoảng 600-700m. Rừng tự nhiên ở đây có nhiều loại cây quý hiếm như sồi, dẻ, trầm hương, tùng la hán, vối thuốc… Một số loài hoa đỗ quyên và phong lan đẹp chỉ được tìm thấy trong khu vực này!

Du lịch nơi đây chưa phát triển đúng mức nên còn vắng vẻ, cả đoạn đường đèo 14km chỉ có lèo tèo vài căn nhà gỗ xiêu vẹo, thậm chí có cả mấy dãy nhà cấp 4 trông giống như trường học trước đây, hiện đang bỏ hoang! Nhưng nhờ vắng vẻ như vậy ta lại được thưởng thức khung cảnh thiên nhiên cây cối cao to hai bên đường và đồi núi dãy này dãy kia tiếp nối nhau xanh ngắt, xa ngút tầm mắt.

Càng lên cao, không khí lạnh dần, sương mù cũng xuất hiện mỗi lúc một dày đặc hơn, đường cũng bị trơn ướt vì đẫm trong sương nặng, lái xe phải hết sức cẩn thận vì một bên là vách núi dựng đứng một bên là vực sâu, tầm nhìn xa không quá vài chục thước!

IMG_4207

Sương mù trên đỉnh Mẫu Sơn.

Khách sạn vùng cao

Tôi đã từng đến đây và có nghỉ trọ trên núi vài lần nên đến thẳng khách sạn quen nằm cao nhất trên đỉnh núi. Tuy nhiên phải một lúc thật lâu mới thấy có người xuất hiện, coi như cái khách sạn mười mấy phòng chỉ dành riêng cho mình tôi. Vẫn là căn phòng nhìn xuống thung lũng xanh, mấy dãy núi cao, xa xa nữa là biên giới giáp Trung Quốc.

Lấy phòng, tắm rửa xong, tôi tự thưởng cho mình một ly cà phê hòa tan cho tỉnh táo, sau đó đi dạo loanh quanh trên đỉnh. Các khách sạn nhà nghỉ ở đây đã xuống cấp trầm trọng từ lâu, tất cả các vật dùng đều hư hỏng nặng nề. Ngoài ra còn có một trạm truyền tin với cột thu phát sóng to và cao trông giống như một phiên bản nhỏ của tháp Eiffel ở Paris, bên cạnh tháp còn có một trạm khí tượng thủy văn.

Nơi đây nổi tiếng với nhiều đặc sản như đào chuông, rượu Mẫu Sơn, heo quay, ếch hương, chanh rừng, chè tuyết sơn và cả gà 6 cựa nữa nhưng thực tế là lúc ăn trưa không tìm thấy hàng quán gì cả, chắc ở đây bếp phục vụ chủ yếu là cho những đoàn nhiều người và đã có đặt trước! Thế là tôi phải qua nhà nghỉ Hoa Hồng bên dưới con dốc nhỏ và được lựa chọn giữa tô một gói mì hay tô… hai gói mì, đương nhiên được cho thêm vào nhiều rau xanh để cứu vãn tình hình!

Gần tháp truyền tin có ngọn đồi nho nhỏ, có lối đi lên cái chòi dùng để ngắm toàn cảnh, không biết ai xây cái chòi này mà rất xấu xí – trơ trẽn – thô kệch với hàng chữ MS 1180, chắc là muốn đưa thông số độ cao của khu du lịch Mẫu Sơn tại đỉnh đồi này là 1.180m!

IMG_4239
IMG_4241

Đặc sản của Mẫu Sơn.

Đỉnh gió hú

Thật ra trên đỉnh Mẫu Sơn chỉ có khách du lịch ghé lên chơi vài giờ đồng hồ, dùng bữa cơm trưa, mua vài món đặc sản vùng rừng núi, ghi lại một số hình ảnh phong cảnh hùng vĩ, hưởng một tí không khí trong lành nơi đây, một tí mát lạnh của vùng cao rồi cùng nhau xuống núi! Hầu như không có khách lưu lại qua đêm nơi đây.

Cuối con đường có vài quầy hàng bán sản phẩm thu hoạch ngay trên núi này như củ ngọc cẩu dùng để ngâm rượu, trái đào tiên, chanh rừng, mật ong rừng, ngải cứu dùng làm thuốc hoặc thức ăn…

Buổi tối tôi được ông chủ khách sạn và cậu nhân viên tiếp tân mời dùng cơm chung. Gọi là tiếp tân nhưng vì không có khách nên cậu này kiêm nhiệm tất cả mọi việc, từ tiếp tân dọn phòng đến cả nấu ăn! Bữa ăn có su su, rau xanh, thịt heo và nước mắm ớt, thêm tô canh rau luộc nữa và rất ngon! Cả 3 người ngồi ăn trong thời tiết lạnh lẽo và trong bóng mờ vì sương mù dày đặc đã len lỏi khắp nơi.

Mẫu Sơn là nơi đầu tiên đón những đợt gió mùa Đông Bắc lạnh buốt từ phương Bắc tràn xuống. Mùa lạnh ở Mẫu Sơn kéo dài từ tháng 11 đến tháng 3 dương lịch. Có những năm nhiệt độ mùa đông trên núi Mẫu Sơn xuống dưới 0oC, xuất hiện băng tuyết và đây cũng là điểm thu hút rất nhiều du khách lên ngắm cảnh tuyết rơi, sương giá!

Buổi tối sương mù giăng mắc khắp nơi, trời lạnh và độ ẩm trong không khí rất cao, người có bệnh tê thấp chắc là chịu không thấu! Đêm ở đây ngoài rét buốt và ẩm ướt còn có thêm gió rít, cho ta cảm giác như đang ở trên đỉnh gió hú! Không có chương trình “Mẫu Sơn by night” thì ta có đủ thời giờ để vẽ chương trình cho cung đường sắp tới là sẽ đi theo đường tuần tra biên giới từ cửa khẩu Chi Ma – Lạng Sơn đến Hoành Mô – Quảng Ninh, Bắc Phong Sinh rồi về thành phố Móng Cái, tận biên giới xa xôi phía Đông Bắc nước ta.

IMG_4222

Khách sạn vắng vẻ khiến du khách cũng chạnh lòng.

IMG_4191

Đường lên đỉnh Mẫu Sơn.

Bài & ảnh: Nguyễn Chí Hoài Nhơn

Nguồn : nguoitieudung