Hãy yêu thương bản thân mình vô điều kiện nhé các cô gái!

Tôi nhận ra rằng đời còn đẹp, còn nhiều điều đủ để sưởi ấm tâm hồn, đủ để hong khô những vết đau trong quá khứ. Hãy cứ để quá khứ ngủ yên. Bạn biết đây quay lưng đi là bỏ lại sau lưng một vạt nắng đã cũ, ta đi về hướng có mặt trời, nơi có ánh bình minh mới bắt đầu.

Có những bước chân vô định…

Cứ đi mãi mà chẳng tìm thấy an nhiên trong cuộc đời

Tôi một cô gái mang nhiều tổn thương sâu sắc. Ngày ấy tôi còn ngây ngô lắm, niềm tin của tôi trao người luôn là tuyệt đối, tin một cách ngây thơ và khờ dại. Đôi lúc nghĩ lại tôi cũng thoáng bật cười vì chính sự trẻ con của bản thân mình.

Ngày anh đi mang theo bao nhiêu tình cảm, sự nhớ nhung và mang theo trái tim non nớt của một cô nữ sinh cấp 3 bé nhỏ. Tôi thu mình để sống trong đau khổ và tiếc nuối. Trách ai, trách anh hay trách chinh bản thân mình quá tin vào những điều không bao giờ là mãi mãi. Xung quanh tôi là màu tối, là sự dối trá, là sự suy sụp hoàn toàn. Trái tim tôi mang thương tích, mang vết cắt sâu hoắm mà anh dành tặng.

ec7ac31714fdcefc7954dec0636681dbf7d71cd4

Tôi bỏ qua niềm vui bên bạn bè, gia đình. Tôi dường như quên mất con đường tương lai của mình – tương lai của một học sinh cuối cấp. Tôi không còn bé bỏng gì để không nhận ra điều đó, chỉ là nỗi đau quá lớn và không thể nào thoát ra được. Nhưng không thê chìm đắm mãi trong đau khổ và tuyệt vọng., Được nhìn ngắm cuộc sống xung quanh khiến tôi nhận ra rằng lâu nay mình bỏ quên trái tim và sự cảm nhận ở đâu.

Khi trái tim đã thôi nhói đau vì điều đã cũ, tôi lao vào chuyện học hành, lao vao đống sách vở cao ngất. Nhưng điều đó cũng không khó khăn là bao vì lực học của tôi khá tốt. Trời không phụ người. Tôi – Một con bé chưa có kinh nghiệm trong cuộc sống lại một mình ra Hà Nội để theo đuổi ước mơ của cô tân sinh viên ngành báo. Giữ trọn lời hứa với mùa thu Hà Nội vào 7 năm về trước – tôi thành công.

ead31488a9ee2417c4b371f869c765d1b25a292d

Tôi nhận ra rằng đời còn đẹp, còn nhiều điều đủ để sưởi ấm tâm hồn, đủ để hong khô những vết đau trong quá khứ. Hãy cứ để quá khứ ngủ yên. Bạn biết đây quay lưng đi là bỏ lại sau lưng một vạt nắng đã cũ, ta đi về hướng có mặt trời, nơi có ánh bình minh mới bắt đầu.

Tôi biết trái tim mình đang sống với những điều mà trước đây tôi không dám nghĩ, dám làm. Hòa vào nhịp đập của nhân văn, hòa vào nhịp đập của những cô sinh viên ngành báo tôi thấy mình thật hạnh phúc. Thức tỉnh đúng lúc và sống với đam mê. Tôi tin rằng một ngày nào đó tôi sẽ lại yêu – một tình yêu trưởng thành hơn.

Hãy nhớ rằng con gái là để yêu thương, để hạnh phúc. Hãy yêu thương bản thân mình vô điều kiện nhé các cô gái của tôi.

Theo Dương Huyền – Guu.vn