Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai… bất hạnh được dường như ta

Quen không? Đảm bảo 100% phụ nữ, nhất là những ai đã lập gia đình đều sẽ ít nhất một lần rơi vào bẫy cảm xúc chết tiệt ấy. Rõ ràng tôi có tất cả, nhưng vẫn cảm thấy có gì đó đang mất dần đi trong cuộc đời mình.

Có rất nhiều khoảnh khắc bất chợt khiến phụ nữ nhận ra mình đang không-hạnh-phúc, hay thậm chí là có cảm giác chết chìm trên cạn. Đâu nhất thiết phải nhấn mình xuống đại dương mới thấy bản thân đang bị nỗi bất hạnh nuốt chửng?

Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai... bất hạnh được dường như ta? - Ảnh 2.

Đó có thể là khi nàng sấp ngửa dậy từ 6 giờ sáng đi chợ lo cơm nước cả ngày cho gia đình, rồi vội vàng về đưa con đi học, rồi lại tất bật phi đến cơ quan để kịp chấm vân tay cho kịp giờ làm việc. Vòng quay không bao giờ chấm dứt ấy, đến một ngày kia khiến nàng thảng thốt nhận ra, ôi, sao mình giống hệt một con robot thế này? Vận hành thật quá trơn tru, nhưng chẳng thấy có chút vui vẻ gì hết.

Đó có thể là khi nàng vừa cho con ngủ xong và đang “mặn nồng” với chồng. Rồi nàng chợt nhận ra “chuyện mặn” của mình giờ còn nhạt hơn nước lã, với thời gian, địa điểm, thậm chí là tư thế cũng chẳng khác gì so với 1001 lần trước. Sự nhàm chán có thể sờ thấy được ấy còn khiến nàng chẳng thể “về đích” nổi, dù có cố gắng thả lỏng đến mấy.

Tất nhiên, trong mắt bàn dân thiên hạ thì những phụ nữ có gia đình (có vẻ) hạnh phúc, công việc ổn định, kinh tế không phải lo mà cứ mở mồm ra là than “Tôi đang không hạnh phúc” thực sự là những kẻ “sướng quá hóa rồ”! Cứ thử sấp ngửa lo cơm áo gạo tiền xem có còn ngồi đấy mà đong hạnh phúc với niềm vui được hay không? Thế là thay vì kêu ca, phụ nữ lại biến thành những nàng mèo Hello Kitty không-có-miệng, vĩnh viễn chôn chặt nỗi trăn trở ấy trong lòng mình xuống. Nàng cố trấn an bản thân rằng “Mọi chuyện vẫn ổn, đời mình vẫn còn tử tế hơn khối người”, cho đến khi nỗi trầm cảm ghé thăm. Vào lúc nàng mất cảnh giác nhất.

Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai... bất hạnh được dường như ta? - Ảnh 3.
Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai... bất hạnh được dường như ta? - Ảnh 4.

Nếu hạnh phúc là một lựa chọn, tại sao cả thế giới không hạnh phúc đi cho rồi? Tại sao vẫn có những vụ tử tự, tại sao thuốc chữa trầm cảm vẫn cháy hàng, tại sao những bác sĩ tâm lí vẫn luôn kín lịch trị liệu? Câu trả lời rất đơn giản, bởi hạnh phúc là một lựa chọn, nhưng lựa chọn lại là một cái gì đó rất chủ quan.

Bạn có thể chọn hạnh phúc, nhưng thế nào là hạnh phúc, lại là một định nghĩa có… 1001 phiên bản. Với định kiến chung của xã hội, thì hạnh phúc là có gia đình, dựng vợ gả chồng, có con, rồi chồng kiếm tiền vợ lo thu vén chăm sóc gia đình, nghe thì đơn giản nhưng không phải ai cũng làm được và không phải ai cũng thấy hạnh phúc với viễn cảnh đó.

Cuốn sách Regretting Motherhood (tạm dịch: Làm mẹ trong ân hận) xuất bản năm 2015 của tác giả Orma Donath đã gây chấn động khi ghi lại những sự thật trần trụi của những người phụ nữ chưa thực sự sẵn sàng hay không muốn có con, nhưng vì nhiều tác động ngoại cảnh (gia đình ép buộc, định kiến xã hội hay thậm chí là áp lực phải đẻ cho giống với những người khác) mà có con, đã rơi vào trạng thái trầm cảm khi làm mẹ. Khi ấy, hạnh phúc thực sự là điều sáo rỗng, thậm chí điên rồ. Tiếng trẻ con khóc, nỗi ám ảnh về ngoại hình, vòng quay nhàm chán của cuộc sống khiến họ cảm thấy như muốn phát điên.

Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai... bất hạnh được dường như ta? - Ảnh 5.

Thêm vào đó, còn có rất nhiều “bẫy bất hạnh” vô hình khiến phụ nữ dễ cảm thấy mình chẳng hạnh phúc chút nào, dù người ngoài nhìn vào thì thấy cuộc đời của nàng đang ổn, vô cùng ổn!

– Nàng kết bạn với những người có suy nghĩ tiêu cực, chán nản và không hài lòng với cả thế giới. Ở cạnh những luồng năng lượng xấu ấy, sớm hay muộn cũng sẽ bị ảnh hưởng.

– Nàng luôn so sánh đời mình với cuộc sống lấp lánh, hoàn mĩ mà bạn bè đang khoe ra, đang xây dựng trên các trang mạng xã hội. Và thay vì trân trọng những gì mình đang có, nàng chỉ thấy bất hạnh bởi những thứ mình không có hoặc chưa có được.

– Luôn tách biệt mình với thế giới. Cười nói liên tục, quảng giao và nhiều bạn bè không đồng nghĩa với việc nàng thực sự mở lòng mình ra và để người khác thực sự hiểu mình.

– Cố gắng kiểm soát mọi thứ trong cuộc đời mình. Chính sự cầu toàn phi lí ấy đã hút hết những suy nghĩ lạc quan, tích cực và luôn bắt nàng phải nghĩ đến những tình huống xấu nhất để chuẩn bị tinh thần ứng biến. Thế thì vui sao cho nổi?!

– Sợ thất bại, sợ dị nghị, sợ lời ra tiếng vào… Vậy là nàng cố sống như những gì gia đình muốn, chồng muốn, mẹ chồng muốn, hàng xóm muốn, chứ không phải những gì bản-thân-mình muốn!

Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai... bất hạnh được dường như ta? - Ảnh 6.

Trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng của Paulo Coelho (tác giả cuốn sách Nhà Giả Kim), Linda xuất hiện như một người phụ nữ khiến cả thế giới ghen tị. 31 tuổi, cô có tất cả trong tay: Gia đình giàu có, chồng quyền lực và yêu thương vợ, hai đứa con xinh xắn, sự nghiệp riêng ổn định. Nhưng sự hoàn hảo ấy chỉ là vẻ bề ngoài. Trong thâm tâm, Linda vẫn luôn phải đối diện với một nỗi sợ mơ hồ: Vừa sợ sự lặp đi lặp lại đến phát chán của cuộc đời mình, vừa sợ biến cố bất ngờ có thể xảy ra khiến mình tay trắng. Linda đã làm gì để cứu mình? Để cảm thấy hạnh phúc trở lại? Câu trả lời rất đơn giản, nếu như bạn biết tên của cuốn tiểu thuyết, đó là Ngoại Tình.

Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai... bất hạnh được dường như ta? - Ảnh 7.

Không có gì đáng ngạc nhiên, khi không ít phụ nữ đã có gia đình lại lựa chọn giải pháp này và nghĩ rằng nó có thể cứu rỗi một tâm hồn bất hạnh, một cuộc hôn nhân đang ẩn chứa nhiều rạn nứt. Bởi khi ngoại tình, con người ta sẽ lại tìm thấy cảm giác phấn chấn, hừng hực lửa tình như lúc mới yêu. Sự tươi mới, những lần đầu tiên… tất cả đều kích thích những giác quan của nàng, khiến nàng phơi phới, cảm thấy dễ dàng động lòng với cả thế giới và mặc nhiên thấy hạnh phúc hơn. Một thứ hạnh phúc không cần cố gắng, chẳng hề khiên cưỡng, dù nàng không hề nhận ra đó chỉ là hạnh phúc đi-mượn-tạm của người khác. Cùng với đó, cảm giác tội lỗi sẽ khiến phụ nữ muốn đối xử tốt với chồng hơn, quan tâm yêu thương, thậm chí là tìm lại được “hứng thú yêu” đã tắt từ lâu.

Cho đến khi sự thật tát vào mặt nàng một cú đau điếng. Phụ nữ sẽ vĩnh viễn không thể nào tách biệt được tình dục với tình yêu như đàn ông. Khi tình cảm được xây dựng trên tình dục, sự thấu cảm, sợi dây kết nối sẽ ngày càng bền chặt, nàng sẽ muốn ở cạnh người tình nhiều hơn ở cạnh chồng mình. Vậy là bất hạnh lại chồng lên bất hạnh, nhất là khi người tình của nàng, cũng là người đã có gia đình!

Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai... bất hạnh được dường như ta? - Ảnh 8.

Nhiều phụ nữ khác lại kiếm tìm hạnh phúc bằng cách phá vỡ vòng quay nhàm chán đều đặn kia. Có nàng nghỉ việc fulltime, về nhà làm tự do, thời gian thoải mái và theo ý mình. Có nàng lại thay đổi công việc, từ quyền cao chức trọng có danh vị về làm những việc chẳng ai tưởng tượng nổi như… bán bánh ngọt chẳng hạn! Có sao, miễn là không còn những thói quen nhàm chán, những vòng quay quẩn quanh không lối thoát. Có nàng lại chọn cách bỏ đi, và đi một mình. Xách vali lên và đi, chồng con mặc kệ! Tôi cần cứu tôi trước đã, tôi phải sống cuộc đời của tôi đã. Đừng vội trách họ ích kỉ, bởi chắc chắn phụ nữ khi ấy cũng đã thực sự hết cách rồi!

Nhưng liệu hạnh phúc có quay lại không? Khi chẳng mấy nàng dám dũng cảm buông bỏ những gì an toàn và đã thành một thói quen như vậy? Khi mà nàng vẫn luôn sợ mình đã quá già để bắt đầu lại, đã quá lứa nhỡ thì để yêu lại một ai đó, đã quá tụt hậu để bắt đầu một công việc mới, đón nhận những thử thách mới?

Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai... bất hạnh được dường như ta? - Ảnh 9.

Có rất nhiều cách để định danh hạnh phúc. Nhưng sau những biến cố và đứt gãy, có lẽ phụ nữ cũng ít nhiều nhận ra một điều: Hạnh phúc thực ra giống như một cánh bướm. Càng cố đuổi theo nó, nó sẽ càng bay cao, bay xa, thậm chí là biến mất khỏi tầm mắt. Nhưng nếu bạn quên nó đi, hãy cứ yêu thương và chăm sóc bản thân, sống với những suy nghĩ tích cực, để mình lấp lánh, rực rỡ sắc hương như một bông hoa, thì chắc chắn cánh bướm hạnh phúc ấy sẽ lặng lẽ quay về, an nhiên đậu trên vai của bạn.

Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai... bất hạnh được dường như ta? - Ảnh 10.

Vậy đấy, hạnh phúc sẽ tìm đến nàng khi mà nàng ít ngờ tới nhất. Và đương nhiên để có thể là một bông hoa rạng rỡ, phụ nữ sẽ cần phải thay đổi mình, suy nghĩ và quan điểm sống của mình. Hạnh phúc nên và phải xuất phát từ bên trong, chứ không phải đến từ những thứ bên ngoài. Bí kíp cho nàng là:

– Luôn biết ơn và trân trọng những gì mình đang có. Hãy nghĩ đến trước đây, nàng đã khao khát và thèm muốn những thứ mình đang sở hữu bây giờ đến nhường nào.

– Ngừng so sánh và ghen tị. Điều tốt nhất nàng có thể làm là trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình, chứ không phải tốt hơn người khác.

– Nói cảm ơn và xin lỗi thường xuyên, cũng đừng giấu giếm cảm xúc của mình. Buồn thì khóc, vui thì cười, tức giận thì la hét… Đừng giữ tất cả trong lòng cho đến khi bản thân biến thành miếng bọt biển ứ nước và không thể thẩm thấu được bất cứ cảm xúc tích cực nào nữa.

– Chăm sóc sức khỏe thể chất và tinh thần bằng cách ăn uống lành mạnh, ngủ đủ giấc và tập thể dục đều đặn.

– Thả lỏng bản thân, sợ hãi ít thôi bởi cuộc đời này có quá nhiều điều thú vị để bạn thử sức. Đến cuối cùng, chúng ta sẽ chỉ hối tiếc về những điều mình chưa làm bao giờ. Không thử sao biết khả năng mình đến đâu?

– Luôn nhớ rằng, không bao giờ là quá muộn để bắt đầu lại từ đầu. 35 tuổi, 45 tuổi hay thậm chí là 60 tuổi. Thà muộn còn hơn không, đừng quên điều đó.

– Tiền luôn mua được hạnh phúc. Nếu bạn biết mua nó ở đâu và mua cho ai. Thế nên đừng lười biếng và sống ỉ lại. Nếu không thể thích nổi việc mình đang làm, thì hãy làm việc gì mà mình thích, miễn là ra tiền và là lao động chính đáng. Có thể kiếm được ít hơn, nhưng niềm vui và sự thanh thản chắc chắn sẽ nhiều hơn.

Theo Trí Thức Trẻ