27 tuổi vẫn rong ruổi đó đây, người ta gọi là “lông bông”, với tôi đó là trải nghiệm

“Là con gái, học hành chỉnh chu, lớn lên kiếm tấm chồng tốt rồi chăm sóc gia đình, thế là được rồi…” Mẹ tôi nói vậy, gia đình nói vậy, họ hàng nói vậy. Nhưng không phải ai cũng kiếm tìm sự ổn định, lỡ đâu an yên không phải là lẽ sống?

Ai đó từng bảo: “Nếu bất kì phút giây nào của hiện tại mà bạn không cảm thấy hạnh phúc hơn lúc trước, nghĩa là bạn đang phí hoài cuộc sống”.

Vậy hạnh phúc là gì?

Mới đây thôi tôi vừa có cơ hội tụ họp lại hội bạn cũ đại học sau một thời gian dài, có người tất bật chuyện lập gia đình, có người đã là mẹ 2 con, có người đạt được thành tựu nhất định trong sự nghiệp,… Câu chuyện cứ lần lượt từ thành viên này qua thành viên khác rồi cũng đến lượt tôi, bạn bè hỏi: “Mày vẫn vậy à? Vẫn chưa chịu yên ổn sao?”

Tôi cưới lớn: “Ừ, tao thích lông bông. Tao muốn đi nhiều nơi hơn nữa, chơi nhiều hơn nữa, chứ bây giờ bắt ghìm chân ở nhà chịu không nổi.”

Là vậy đấy, ai cũng có định nghĩa hạnh phúc riêng cho mình. Những người bạn trong nhóm biết đâu cũng đang rất hạnh phúc vì họ có một gia đình đầm ấm, có niềm vui với con trẻ, có nhà, có xe có dư giả tiền bạc. Nhưng với tôi, được đi, được trải nghiệm mới là lẽ sống.

Tôi cũng từng làm công việc văn phòng 2 năm sau khi ra trường. Một ngày 8 tiếng yên vị trên ghế, cắm mặt vào màn hình máy tính vô cảm, đến tối về chỉ kịp làm một vài hoạt động cá nhân rồi lăn ra ngủ. Sáng hôm sau lại vào guồng y như vậy. Rồi đến lúc tôi tự vấn bản thân: “Mình có thực sự hạnh phúc với cuộc sống hiện tại?” Câu trả lời là không.

Và tôi bắt đầu từ bỏ công việc yên ổn hiện tại, tìm cho mình job freelance để đảm bảo nguồn thu nhập rồi lên kế hoạch cho những chuyến đi trải nghiệm của bản thân.

Nhưng…du lịch trải nghiệm không phải dễ dàng

Cứ nói đi là đi, đâu có dễ như vậy, nhất là với một đứa con gái. Mệt mỏi về thể chất là một phần nếu bạn không chuẩn bị đủ sức khỏe, nhưng quan trọng hơn đó là mệt mỏi tinh thần. Bạn sẽ nghe những điều tiếng, nhận những chỉ trích, tổn thương từ nhiều phía và đau lòng nhất có lẽ là từ chính gia đình mình.

Ngay sau hành trình khám phá các tỉnh miền núi phía Bắc, tôi quay trở về nhà và điều đầu tiên chào đón là ánh mắt không mấy vui vẻ của bố mẹ. Xen lẫn sự lo lắng là nỗi lo sợ họ hàng làng xóm đánh giá về tôi, con gái mà đi tối ngày, mãi mà không chịu lấy chồng, lập gia đình,…

Lúc như vậy, tôi chỉ biết ậm ừ, an ủi mẹ và kể về những trải nghiệm thú vị để mẹ hiểu hơn về chuyến đi của mình. Nếu có khó khăn, khổ cực nào thì cũng cố nuốt vào trong chứ không dám than phiền. Dần dần sự gay gắt ban đầu cũng vơi bớt, nói đúng hơn là quen với việc tôi mất tích.

Còn bạn bè hay những người xung quanh, cho đến hiện tại vẫn còn nhiều ý kiến, người ủng hộ người chê bai, nhưng nếu không đủ dũng cảm để bỏ ngoài tai, bạn sẽ không thể tiếp tục cuộc hành trình.

Trái ngọt chỉ mình bạn hiểu

Vượt qua những khó khăn, bạn sẽ nếm thành quả trái ngọt, chính là trải nghiệm, là cảm xúc, là những điều bạn nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ thấy hay thử trong đời.

Tôi không đi nhiều những chuyến nước ngoài, một phần vì chi phí đắt đỏ, một phần tôi có đam mê hơn với rừng vàng biển bạc đất nước mình. Cữ đi mãi, khám phá mãi mà tôi vẫn chưa thấm đủ vẻ đẹp của Việt Nam.

Không gian rộng lớn, phóng xa tầm mắt giữa cảnh vật hùng vĩ mây trời khi đứng trên đỉnh Tà Xùa, lạnh mà đáng lắm. Sapa thành phố mù sương chưa bao giờ hết đắm say kể cả đi 3-4 lần vẫn muốn quay lại. Mai Châu, Lũng Vân ở Hòa Bình đẹp rụng rời. Đó mới là phía Bắc còn miền Trung đừng bỏ qua Nha Trang với đảo Bình Ba xanh ngắt, thả mình vào làn nước biển mát rượi trong lành. Eo Gió kỳ vĩ và hoang sơ hay Lý Sơn lộng gió đầy chất tình. Miền Nam tôi mới có dịp đến Sài Gòn và Vũng Tàu nhưng có không ít những kỉ niệm đáng nhớ, đặc biệt là chết mê ẩm thực Sài Gòn chắc vì tính hảo ngọt, đậm vị nên ăn gì ở đây cũng thấy vừa miệng.

Có một điểm, tôi không hay chọn khách sạn để dừng chân mà thích ở homestay vì muốn có cảm giác nơi đâu cũng là nhà. Thay vì khách sạn xa lạ, tôi muốn book một căn homestay xinh xắn, vừa trải nghiệm rõ nét hơn về văn hóa bản địa vừa khám phá được nhiều style nội thất hay ho từ chủ nhà. Thi thoảng còn làm quen vài người bạn mới chung nhà, thưởng thức bữa sáng cùng nhau và kể về những câu chuyện vi vu của mình. Nhưng tìm homestay phù hợp khá khó khăn, không chỉ giá vừa túi tiền, không gian ưng ý mà địa điểm cũng cần thuận lợi để đi lại. Từ khi biết đến ứng dụng Luxstay – dịch vụ hỗ trợ book homestay online, tôi tiết kiệm được thời gian và công sức hơn bao giờ hết, sẵn sàng để đi nhiều nơi hơn nữa trong tương lai.

Mặc dù chưa dám nói bằng ai, nhưng cũng tuyệt đấy chứ? Quan trọng là tôi có thể tự tin và nói mình đang rất hạnh phúc, một cô gái 27 tuổi yêu đời, đi và trải nghiệm. Còn bạn, bạn đã tìm thấy con đường hạnh phúc của mình chưa?

Theo : PCPĐ